Catarina Phương Nhi
10 tháng 6
Thấy người ta vui vẻ mừng sinh nhật mà tủi! 18 năm trời có đúng 1 lần là năm 7 tuổi được tổ chức sinh nhật. Trong mắt bà ngoại chắc chẳng có 3 đứa mình đâu. Bà ngoại ko thừa nhận điều đó nhưng 6 người còn lại thừa hiểu! Đến như thằng "Queo" nhỏ vậy mà hỏi nó bà ngoại của ai nó còn kêu: "Của Lu"! giống y chang hồi xưa thằng Phúc nói "Ông ngoại của con còn bà nội của chị My" Giờ thì chẳng còn ông ngoại nữa rồi. Sinh nhật của 3 đứa kia thì nhớ rõ lắm còn ngày sinh của mình là ngày nào hỏi bà ngoại, bà ngoại cũng chẳng biết đâu! Ngay cả mình nếu ko phải suốt ngày ghi lí lịch thi cử thì chắc cũng ko nhớ nổi ngày sinh của mình... mờ nhạt quá mà. Lúc nào cũng tội nghiệp Lu, Rùa...mình còn tội nghiệp gấp đôi nè. Chưa tới sinh nhật đã hối như trời sắp sập! Mà thôi nhờ hất hủi mình vậy đó mà 7 năm qua mình sống rất kiên cường rồi cũng nhận ra sự thật về cái số tiền phải hao tốn lúc mình sinh ra là do đâu mà nhiều vậy. Phát hiện ra nhiều điều... Nản!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét